Chào mừng các em học sinh đến với bài học Toán 12 Bài 1: Khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị của mẫu số liệu ghép nhóm. Bài học này thuộc chương 3, tập 1 của SGK Toán 12, tập trung vào việc tìm hiểu các số đặc trưng đo mức độ phân tán của dữ liệu.
Tại giaitoan.edu.vn, chúng tôi cung cấp lời giải chi tiết, dễ hiểu cùng với các ví dụ minh họa giúp các em nắm vững kiến thức và tự tin giải các bài tập liên quan.
Trong chương trình Toán 12, việc hiểu rõ các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu là vô cùng quan trọng. Bài 1 tập trung vào hai khái niệm cơ bản: khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá định nghĩa, cách tính và ý nghĩa của chúng trong việc phân tích dữ liệu.
Khoảng biến thiên (range) của một mẫu số liệu là hiệu giữa giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất trong mẫu. Nó cho biết mức độ trải rộng của dữ liệu. Công thức tính khoảng biến thiên:
R = Xmax - Xmin
Trong đó:
Ví dụ: Cho mẫu số liệu: 2, 5, 7, 9, 11. Khoảng biến thiên của mẫu là: 11 - 2 = 9.
Khoảng tứ phân vị (interquartile range - IQR) là hiệu giữa tứ phân vị thứ ba (Q3) và tứ phân vị thứ nhất (Q1). Nó đo lường mức độ phân tán của 50% dữ liệu trung tâm. Công thức tính khoảng tứ phân vị:
IQR = Q3 - Q1
Để tính khoảng tứ phân vị, chúng ta cần xác định Q1 và Q3.
Q1 là giá trị phân chia mẫu số liệu thành hai phần, sao cho 25% dữ liệu nhỏ hơn hoặc bằng Q1 và 75% dữ liệu lớn hơn hoặc bằng Q1.
Cách tính Q1:
Q3 là giá trị phân chia mẫu số liệu thành hai phần, sao cho 75% dữ liệu nhỏ hơn hoặc bằng Q3 và 25% dữ liệu lớn hơn hoặc bằng Q3.
Cách tính Q3:
Cho mẫu số liệu: 10, 12, 15, 18, 20, 22, 25.
Tính khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị của mẫu số liệu này.
Giải:
Khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị là những số đặc trưng quan trọng để đo lường mức độ phân tán của dữ liệu. Chúng giúp chúng ta:
Hy vọng bài học này đã giúp các em hiểu rõ hơn về khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị. Chúc các em học tốt!